Ca sĩ/ Nhạc sĩ: Eric Clapton

Eric Patrick Clapton, CBE (sinh ngày 30 tháng 3 năm 1945) là một nam nghệ sĩ guitar, ca sĩ và nhạc sĩ người Anh. Ông là người duy nhất ba lần được vinh danh tại Đại sảnh Danh vọng Rock and Roll: một lần với tư cách nghệ sĩ solo, hai lần với tư cách thành viên của The Yardbirds và Cream. Clapton được coi là một trong những nghệ sĩ guitar quan trọng và có ảnh hưởng nhất mọi thời đại. Clapton đứng thứ hai trong danh sách "100 nghệ sĩ guitar vĩ đại nhất mọi thời đại" của Rolling Stone và thứ tư trong danh sách "50 nghệ sĩ guitar xuất sắc nhất mọi thời đại" của Gibson. Ông cũng đứng thứ 5 trong danh sách "10 tay guitar điện xuất sắc nhất" của tạp chí Time năm 2009.
12 3262

I Still Do

2016

Giới thiệu chi tiết Ca sĩ/ Nhạc sĩ: Eric Clapton

Sau khi chơi trong một số ban nhạc địa phương khác nhau, Clapton gia nhập The Yardbirds vào năm 1963, thay thế tay guitar sáng lập nhóm Top Topham. Không hài lòng với sự thay đổi trong âm nhạc của The Yardbirds từ blues rock sang pop rock thân thiện với radio hơn, Clapton rời ban nhạc vào năm 1965 để chơi cho John Mayall & the Bluesbreakers, người mà ông đã hợp tác trong một album. Sau khi rời Mayall vào năm 1966, ông thành lập bộ ba Cream với tay trống Ginger Baker và tay bass Jack Bruce, tại đây Clapton chơi các bản ngẫu hứng blues bền vững và tạo ra "thứ nhạc pop psychedelic nghệ thuật trên nền nhạc blues". Sau khi Cream tan rã, ông thành lập ban nhạc rock blues Blind Faith cùng với Baker, Steve Winwood và Ric Grech, thu âm một album và thực hiện một chuyến lưu diễn trước khi họ tan rã, Clapton bắt đầu sự nghiệp solo vào năm 1970. Bên cạnh sự nghiệp solo, ông cũng đã biểu diễn với Delaney & Bonnie và Derek and the Dominos, người mà giúp ông thu âm "Layla", một trong những bài hát tiêu biểu của ông. Clapton tiếp tục thu âm một số album và bài hát solo thành công trong nhiều thập kỷ tiếp theo, bao gồm bản cover "I Shot the Sheriff" của Bob Marley năm 1974 (đã giúp reggae tiếp cận thị trường âm nhạc đại chúng),[6] album Slowhand đậm chất đồng quê (1977) và album pop rock August (1986). Sau cái chết của cậu con trai Conor vào năm 1991, nỗi đau của Clapton được thể hiện qua bài hát "Tears in Heaven", nằm trong album Unplugged của ông, và vào năm 1996, ông có thêm một bản hit trong top 40 với "Change The World", và năm 1998 phát hành "My Father's Eyes" từng đoạt giải Grammy. Từ năm 1999, ông đã thu âm một số album nhạc rock blues và blues truyền thống và tổ chức Liên hoan Guitar Crossroad hằng năm. Album phòng thu gần đây nhất của ông là Happy Xmas (2018).
Clapton đã nhận được 18 giải Grammy cũng như giải Brit cho những đóng góp xuất sắc trong âm nhạc. Năm 2004, ông được nhận Huân chương Đế quốc Anh tại Cung điện Buckingham cho những cống hiến trong âm nhạc.[7] Ông đã nhận được bốn giải thưởng Ivor Novello từ Học viện Nhạc sĩ, Nhà soạn nhạc và Tác giả Anh, bao gồm Giải thưởng Thành tựu Trọn đời. Trong suốt sự nghiệp solo của mình, Clapton đã bán được hơn 100 triệu đĩa trên toàn thế giới, giúp ông trở thành một trong những nhạc sĩ bán đĩa nhạc chạy nhất mọi thời đại.[8] Năm 1998, Clapton, một người nghiện rượu và ma túy đang hồi phục, đã thành lập Crossroads Centre tại Antigua, một cơ sở y tế phục hồi cho những người lạm dụng chất kích thích.